Điệp Mỹ Linh  

Click here to edit subtitle

Tặng Phẩm Của Bạn Hữu

Chiếc Ảnh


Anh thấy hôm nào chiếc ảnh em,

In trong bìa cuốn sách êm đềm.

Nhớ ai em thoáng buồn xa vắng

Mắt ướt như từng đẫm lệ hoen.

 

Người ấy ngày xưa tóc xỏa dài,

Phong cầm Dạ Khúc tiếng bi ai.

Thẩn thờ có một chàng xa lạ,

Thao thức từng đêm tưởng nhớ hoài.

 

Người ấy ngày xưa nét mặt buồn,

Tuổi đời trong trắng tựa sao trăng,

Yêu đương nào biết, thơ ngây quá!

Nửa thế kỷ rồi chẳng nói năng

 

Người ấy ngày xưa quá hững hờ

Vô tình nào hiểu được bài thơ,

Ðể chàng thiếu úy Quân Y ấy,

Năm tháng phôi pha cũng vẫn chờ...

 

Người ấy ngày nay là văn sĩ,

Tên Người sáng chói tựa hào quang.

Hỡi ơi! Tùy bút đa tình quá!

Hương cũ lò xưa cháy rộn ràng.

 

Lâu lâu Anh lại hỏi lòng ai,

Ảnh đó mà sao chẳng thấy người ?

Anh muốn đũa thần ban phép lạ

Không gian thâu hẹp, thời gian trôi...

 

Ðêm nay trăng dậy trên cành nhãn,

Ánh sáng huyền mơ quá võ vàng,

Hay vắng người rồi trăng cũng muốn

Bỏ vườn cây cũ để sang ngang?

 

Đốt lò hương cũ Em buồn nhớ,

Tưởng tắt từ lâu lạnh phím đàn.

Dâu bể trùng phùng nào biết được ?

Mơ ngày tái ngộ, pháo mừng xuân!

Là đốt lòng Anh
Em biết không ?
Tim Anh rạn vỡ, lửa dâng hồng.
Nghìn trùng tâm tưởng thôi đành đoạn.
Ai nhớ thương ai cũng ngại ngùng!
Trao em trọn vẹn nụ hôn dài
Chờ đợi nửa đời trên má ai.
Hận cháy tâm tình đêm quạnh quẽ,
Mơ màng giấc Ðiệp hé bờ môi.  


Giọt Sầu

        

Ðiệp ơi! Anh viết bài thơ mới

Trao gửi Em lưu lạc xứ người.

Em ở phương trờì không trở lại,

Mùa Ðông lạnh lẽo cõi lòng côi.

 

Ðèn soi lẽ bóng mờ trang sách

Gợi nhớ từng đêm sáng võ vàng.

Trà đậm hương nồng em rót tách,

Mời nhau tình muộn thắm chờ mong.

 

Bao năm cách biệt đôi bờ vắng,

Tan tác từng cơn bão xót lòng.

Thương nhớ dâng trào như mật đắng...

Nghẹn ngào vô vị những ngày không.

 

Anh nhấn Cung Ðàn Xưa lỗi nhịp, (1)

Giọt sầu thơ đắng gửi đưa ai?

Ngại ngùng Anh hát lời Thanh Ðiệp...

Như hát tình ca nuốt hận dài...

 

(1) Tựa một truyện ngắn trong tập truyện Một Ðoạn Ðường của Ðiệp-Mỹ-Linh.

 


Trái Tim Và Người Em Năm Cũ

 

Ôi, trái tim Em đẹp bội phần!

Người tên Thanh Ðiệp bướm vườn xuân.

Ðêm nay gió lạnh giao mùa chuyển,

Anh nhớ Em mà nước mắt dâng.

 

Em đã cho Anh ý nghĩa đời,

Cung đàn năm ấy còn chơi vơi.

Thế tình đã mấy ai tri kỷ ?

Anh quyết theo Em trọn kiếp người.

 

Kiếp người chờ mãi ngàn thương nhớ.

Nửa thế kỷ rồi lắm bể dâu.

Cố nhân còn dệt vần thơ cũ

Gieo mãi cho Anh một mối sầu!

 

Mối sầu thiên cổ chảy về đâu ?

Thương nhớ thời gian luống dãi dầu.

Năm tháng phôi pha buồn Dạ Khúc.

Anh chờ Em hát suốt canh thâu.

 

Ôi, trái tim em đẹp bội phần!

Người em tên Ðiệp tuổi thanh xuân.

Lòng nhân lưu luyến tình cao thượng,

Anh nhớ Em mà nước mắt dâng!

Vài Nét Về Điệp Mỹ Linh
   Điệp Mỹ Linh là bút hiệu của...

Bạn Hữu Phỏng Vấn Điệp Mỹ Linh

 

Bạn Hữu Viết Về Điệp Mỹ Linh


Tặng Phẩm Của Bạn Hữu

 

Điệp Mỹ Linh Phỏng Vấn Bạn Hữu

 

Điệp Mỹ Linh Viết Về Bạn Hữu

 

Truyện Ngắn Chưa In Thành Sách