Điệp Mỹ Linh  

Click here to edit subtitle

Tặng Phẩm Của Bạn Hữu

Ván Cờ

 

Em là người thắng cuộc

Trong ván cờ tay đôi.

Bởi Anh về chậm bước,

Tình yêu bay xa rồi!

 

Em cho là duyên số?

Phận bạc đời hẩm hiu.

Ai gây đời bão tố?

Ai mang nặng oán cừu?

 

Em hững hờ xa lạ,

Mặc ai da diết buồn,

Em lạnh lùng sắt đá...

Anh ép giòng lệ tuôn. 

 

Hàn huyên ngày tái ngộ,

Lời cuối cùng cảm thông,

Cuộc đời là thách đố...

Nhắc chi ngày long đong?

 

Anh bao giờ cũng nhận

Phần côi cút thiệt thòi.

Vì Em là Tiên giáng,

Hào quang chiếu sáng ngời.

 

Em là người thắng cuộc

Giữa tiệc đời liên hoan.

Anh là người lỡ bước

Ngậm đắng cay bẽ bàng!



Xỏ Xiêng


Em nói làm chi tiếng “xỏ xiêng”,

Ðể Anh ray rức với ưu phiền.

Phương trời Anh nhặt cành hoa rụng

Ép chút hương thừa để nhớ Em.

 

Cứ nghĩ rằng Anh đã dại khờ,

Ham nuôi ảo vọng để trông chờ.

Cũng đành nuốt lệ mà Ðưa Tiễn, (1)

Ai “xỏ xiêng” ai khổ vô bờ!

 

Em “xỏ xiêng” Anh để bận lòng!

Em ôm đàn lẻ để tơ chùng.

Anh nhìn xa vắng ngàn thương nhớ...

Em đã xa rồi, Em biết không?

 

(1) Tựa đề tập truyện của Ðiệp Mỹ Linh.



Tình Yêu Chắp Cánh


Anh muốn làm chim trời

Bay trong vùng biển rộng,

Tình yêu ngút ngàn khơi,

Bao la tràn nhựa sống.

 

Anh chắp dài đôi cánh

Cho tình yêu bay qua.

Mặc duyên đời ấm lạnh,

Chỉ mình Em mặn mà.

 

Bài thơ tình dang dở;

Nỗi buồn đọng trong tim,

Xót xa lòng muối đổ,

Em dửng dưng muộn phiền.

 

Viết bài ca Trường Hận

Rưng rưng màu mắt nâu.

Lá thư nàng giới hạn,

Ðèn chong suốt đêm sầu.

 

Nụ hoa đời hé nở,

Ðường Xuân hoa bướm đầy.

Cung đàn xưa còn đó,

Tình yêu vỗ cánh bay!



Thuyền Xa Bến


Bình minh dậy, ánh nắng hồng đỏ chói;

Chân trời xa, biển lặng, buồm nhấp nhô.

Thôi, chia tay, thuyền duỗi, bến dặn dò:

Ngày gặp gỡ ? Ðành tìm nhau kiếp khác.

 

Thuyền đậu bến, bao năm trời ấp ủ,

Tình nào phai, mờ nhạt mảnh trăng lu,

Duyên nào thắm như ánh lửa đêm tù,

Em lạt lẽo để lòng anh thổn thức.

 

Duyên kiếp trước bẽ bàng chi lắm thế ?

Em, Ðiệp ơi! Xin ghé lại bên anh;

Hãy cho anh một ánh mắt ân tình,

Lòng anh nát đang chờ bàn tay Ðiệp.

 

Có nhiều lúc điên cuồng thuyền giận bến,

Bến giận thuyền vì một cớ không đâu.

Nhưng thời gian đã tan lớp mây sầu.

Rồi thuyền bến lại giao tình như cũ.

 

Ai Ðưa Tiễn để lòng ai thổn thức ? (1)

Thôi, bến ơi! Bến nghỉ nhé, thuyền đi.

Dòng Cuồng Lưu không xóa được câu thề. (2)

Ngày trở lại ước mong về bến cũ.

 

(1) và (2) Tựa đề hai tác phẩm của Ðiệp Mỹ Linh

Vài Nét Về Điệp Mỹ Linh
   Điệp Mỹ Linh là bút hiệu của...

Bạn Hữu Phỏng Vấn Điệp Mỹ Linh

 

Bạn Hữu Viết Về Điệp Mỹ Linh


Tặng Phẩm Của Bạn Hữu

 

Điệp Mỹ Linh Phỏng Vấn Bạn Hữu

 

Điệp Mỹ Linh Viết Về Bạn Hữu

 

Truyện Ngắn Chưa In Thành Sách