Điệp Mỹ Linh  

Click here to edit subtitle

Tặng Phẩm Của Bạn Hữu

Cung Đàn Lỗi Nhịp

 

Nửa đời người chưa gặp,
Thiên thu mang mối sầu.
Bỗng Ngày Nay cắc cớ (1)
Ðăng bài ... biết Nàng đâu? (2)
Tiếng phong cầm xa vắng,
Tâm tư luốn nghẹn ngào.
Bốn ba năm sống lặng,
Dạ Khúc buồn biết bao!
Hình dáng Em tóc xỏa,
Ðôi bàn tay thon, gầy.
Cung đàn xưa lỗi nhịp
Ðể tình buồn phôi phai!
Mùi hương xưa còn bay,
Lò than cũ nồng đầy.
Ai khơi giòng kỷ niệm
Cho ta mộng sum vầy?
Ước mơ ngày tái ngộ,
Giòng đời vẫn quay mau,
Tình yêu Anh vẫn thắm
Sống mãi đến ngàn sau.

(1) Bán nguyệt san Ngày Nay, Houston
(2) Ðăng bài Tưởng Như Trở Về của Điệp Mỹ Linh


Phong Cầm Năm Ấy

 

Năm xưa anh đến miền cát trắng

Dự hội thần tiên giữa thị thành.

Ðôi mắt em nâu, buồn mộng ảo,

Phong cầm, tiếng hát, xót tim anh.

 

Lời ca Dạ Khúc êm, xa vắng,

Như xé lòng anh nỗi tiếc thương.

Anh thấy ngàn sao trời rụng xuống

Lạc loài lệ chảy suốt đêm trường!

 

Hỡi ơi! Một thoáng duyên sơ ngộ

Mà lạc trong tâm chút hận lòng.

Cứ tưởng đời trai còn phận số,

Cười duyên dạo lại tiếng tơ đồng.

 

Tơ đồng thuở ấy rồi im bặt,

Ðể một người xa lạnh nẽo về.

Hiu hắt phương trời hoa úa nhạt:

Tương tư Thanh Ðiệp buồn trong mê.



Em Là Ai?


Anh đến Nha Trang một chiều êm ái,
Ðêm Trung Thu trăng sáng tựa hào quang.
Hồn thanh xuân phơi phới tiếng phong cầm.

Lời Dạ Khúc gieo lòng Anh rạo rực.

Anh nhìn Em mà tưởng chừng sẩy bước,

Mái tóc dài buông lơi lả bờ vai.

Ai hai mươi đi hái vạn hoa cười ?

Anh lẻo đẻo mang tâm tư sầu đắng.

Em mắt nâu, nhìn xa xăm im lặng,

Anh sững sờ nghe động đáy con tim.

Quê Em đó, biển đẹp mãi mê tìm.

Em biến mất để lòng Anh thảng thốt.

Nửa thế kỷ: Mối Tình Câm ủ dột, (1)

Tưởng phai mờ từ dĩ vãng xa xôi.

Một đêm nao rầm rộ sóng đổ hồi,

Em khơi động để lòng Anh thổn thức,

Gợi bao niềm êm ái chuỗi ngày xanh.

Em là ai, khơi động vết thương lòng?

Cho đau thương xé ruột máu pha hồng?

Em là ai, giữa đời Anh xuất hiện?

Như Thiên thần bay lượn rồi tan biến.

Trọn kiếp người còn lại một mình anh!

 

(1) An Empty Reflection, thơ Anh-ngữ của Hồ Nguyễn Xuân Hương



Buồn Xưa


Tặng Cô Bé tóc dài Thanh Điệp

Florida, 19 tháng 9 năm 1999

 

Ðừng nhắc làm chi chuyện cũ, sầu,

Khi lòng đôi lứa nửa đời đau.

Bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa ấy

Ðã muốn quên đi, lại nhớ hoài.

 

Ngõ cũ đường quê quyện lối mòn,

Em về sưởi ấm tấm lòng son.

Có ngân đàn lại Trung Thu ấy?

Có biết người đi lạnh lẽo hồn?

 

Ðoản văn khơi dậy niềm vui mới,

Mà để ai kia luống thở dài...

Hoa bưởi giờ đây tan tác rụng,

Phương trời xao xác lá vàng rơi.

 

Ðã thề khép chặt tình xưa cũ.

Nhưng nỗi tương tư vương vấn hoài,

Nhưng số đào hoa còn nặng nghiệp,

Vần thơ Anh dệt vẫn bi ai!



Trái Tim Và Tình Người


Tim em lai láng tình người

Như giòng suối bạc chảy hoài ra sông.

Biển, hồ rộng chứa mênh mông,

Tim em rộng chứa máu hồng tình yêu.

Tình em cao thượng hơn nhiều,

Lòng anh quạnh vắng, hoang liêu chập chùng.

Nhắc chi chuyện cũ thêm buồn,

Nhắc chi ngày ấy càng dồn tương tư.



Bốn Mươi Ba năm lẻ...


Bốn mươi ba năm lẻ

Chôn chặt một mối tình.

Bạn đời không tri kỷ,                       

Bạc bẻo kiếp phù sinh.

 

Ôi! Tiếng đàn phong cầm                                   

Quyện mãi với thời gian?                           

Và người em gái nhỏ

Của đêm Trung thu rằm.

 

Ngày em pháo đỏ hồng,

Anh như người điên loạn.

Mênh mông đời long đong,

Nhìn trời không thấy sáng.

 

Anh mơ cuộc tình xanh

Nhưng xa rồi, tuyệt vọng!                

Anh trông tìm Bướm Xanh

Trên con tàu lướt sóng!

 

Mắt mờ lệ long lanh

Ai chờ ai đếm nhẩm

Lá rụng, nuối tiếc cành

Thời gian, ôi! Tàn nhẫn!

 

Em bây giờ là Mẹ,

Ðàn con đã trưởng thành.

Tâm hồn em cô lẻ

Tiếc chi tình mong manh!

 

Em so lại giây đàn.

Cung đàn xưa im bặt!

Cung đàn nay lâng lâng...

Dìu đôi tim hoan lạc!



Mối Tình Ðầu


Lòng Anh như nước Trường-giang ấy,

Chảy mãi xuôi giòng soi bóng Em

 

Cho Anh sống lại mối tình đầu,

Xa cách nghìn trùng vẫn nhớ nhau.

Họp mặt trăng rằm Trung-thu ấy,

Phong cầm Dạ-khúc chuyện xưa, sau.

 

Cho Anh sống lại mối tình đầu

Nửa thế kỷ qua vẫn gối sầu.

Tình hận như mồ chôn dĩ vãng,

Bỗng về sống lại tựa chiêm bao.

 

Cho Anh sống lại mối tình đầu,

Em đã vô tình đốt cháy sâu.

Nao nức mộng mơ ngày tái ngộ.

Giòng thơ thủ thỉ nén thương đau.

 

Cho Anh sống lại mối tình đầu,

Ðã khắc lòng Anh dấu ấn sâu.

Mắt lệ rưng rưng ngày gặp gỡ,

Ngày nay da diết đến ngàn sau.

 

Cho Anh sống lại mối tình đầu,

Ai có ngờ đâu, có biết đâu.

Thanh-Ðiệp ngày xưa như bướm lạ,

Hững hờ... thơ đọc, chẳng tìm nhau.

 

Cho Anh sống lại mối tình đầu,

Dang dở nửa đời vẫn khắc sâu.

Sông cạn, núi mòn, ai đứng đợi?

Tan rồi máu đỏ lịm hồn đau!

 

Cho Anh sống mãi thuở ban đầu,

Lưu luyến ngàn đời, mặc bể dâu.

Ai đã lạnh lùng khuya đối bóng?

Trời ơi! Em có biết Anh cầu...!



Nửa Đời Thương Đau


Anh ngắm giòng sông chảy lặng lờ,

Em như cánh bướm giữa trời Thu,

Trời Thu nhạt nắng soi giòng nước,

Bướm lượn trên sông chẳng biết sầu.

 

Anh đợi chờ em tận cuối đời,

Lạc loài như thuở còn hai mươi.

Tâm tư em có buồn lay lất?

Anh ngại tình ta gió thổi bay.

 

Nắng hanh cho má đỏ môi hường,

Anh sợ đời anh say gió sương.

Lận đận NỬA ĐỜI hình bóng cũ,

THƯƠNG ĐAU như muối đổ trong lòng.

 

Em rót cho anh những giọt sầu,

Sao còn vương vấn nợ mai sau?

Em theo duyên khác về sông nước

Để lại lòng anh hận khổ đau!

 

Trong “Vẫn Còn Thương Đau” 2/2000

Vài Nét Về Điệp Mỹ Linh
   Điệp Mỹ Linh là bút hiệu của...

Bạn Hữu Phỏng Vấn Điệp Mỹ Linh

 

Bạn Hữu Viết Về Điệp Mỹ Linh


Tặng Phẩm Của Bạn Hữu

 

Điệp Mỹ Linh Phỏng Vấn Bạn Hữu

 

Điệp Mỹ Linh Viết Về Bạn Hữu

 

Truyện Ngắn Chưa In Thành Sách